Đành vậy thôi!
Duyên phận chúng mình
Hai đường thẳng song song không thể gặp
Hai trái tim đã hoà chung nhịp đập
Bến bờ yêu – hạnh phúc vẫn xa vời.
Đành vậy thôi!
Ta bất lực trước cuộc đời
Để mơ ước trôi dần về dĩ vãng
Hoàng hôn nhuộm tím chiều lãng mạn
Mà đêm buồn thao thức chờ mong...
Đành vậy thôi!
Để sóng vỗ trong lòng
Tình cuộn chảy giữa hai bờ được – mất
Nơi khoé mắt cháy mãi niềm khao khát
Ảo ảnh cầu vồng lung linh trước cơn mưa.
Đành vậy thôi!
Chẳng thể đón – đưa
Thuyền thương nhớ lênh đênh dòng ký ức
Hai đường song song cắt nhau miền vô cực
Anh chờ em ở cuối chân trời...
(Hà Nội – 4/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét