Lâu lắm rồi không có thời gian tĩnh tại để làm thơ. Khi người ta viên mãn với hạnh phúc của mình thường lại là lúc nàng thơ giận dỗi bỏ đi. Con gái mình đã lấy chống, mình lâu lâu không ra được thơ, tự nhiên vợ mình lại vui mới lạ!!! Hôm nay bỗng dưng hứng chí viết bài thơ này không biết có làm vợ buồn không đây? Hy vọng nhận được những lời động viên từ bạn đọc để vợ mình không buồn vì vớ phải một ông chồng "thi sĩ" (NCT)
TÁN SẮC
Em gái quê tự nhiên bình dị
Như lúa chiêm lấp ló đầu bờ
Hoa bưởi gửi lời hương thủ thỉ
Tóc đuôi sam vẫy những lời thơ
Em mỉm cười cho tôi mơ mộng
Có bao điều trong ánh mắt veo trong?
Sau cơn mưa tán sắc hoá cầu vồng.
Tôi chợt hiểu tình yêu là vậy
Có bao giờ hiển hiện ra đâu
Nỗi nhớ trên đời ai đã thấy?
Chiếu qua tim toả vạn sắc màu...
(NCT -1/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét