Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Ký ức Móng Cái (NXH)

Móng Cái chiều xuân phân vân
Trên đầu mây đen, dưới chân sóng trắng
Mưa thật lớn hai ta tìm bình lặng
Trời không biên giới, người khác cố hương…
Mây mưa một lần nên thân…

Móng Cái trưa hè nắng lên
Dò dẫm tình chạm vào biên ải
Trời có thời, ai rồi cũng mất
Người đã ra đi chung trời riêng đất
Phượng đỏ xa rồi oán hận mà chi?

Móng Cái đêm thu khuya tối đen
Dặm Bắc xa xăm quỷ thần nhiễu loạn
Tôi chạy xe cố tìm một ngọn đèn
Hòa ký ức vào mơ Móng Cái…
08-13

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét