Các bạn lớp E vui thật, không ngờ U50 mà vẫn hóm hỉnh quá. Nhớ về lớp và các bạn, tôi kể 2 mẩu chuyện về lớp ngày xa nhé.
1- Sau hiệp định Pari về chấm dứt chiến tranh của Mỹ tại VN, lớp ta không học ở Bảo Châu nữa mà về học ở cấp 3 Âp Dâu (HY), bếp ăn tập thể của lớp đặt tại nhà bác ánh (Phường Hiến Nam) bây giờ. Cả lớp đợc trọ ở gần đó.Sang năm cuối để tập trung cho việc học tập cuối khóa, lớp chuyển về trọ gần khu Chợ Gạo và giải tán bếp ăn tập thể. Trước khi chia tay, bác cấp dưỡng tổ chức ăn tươi với mấy đôi vịt. Bác nhờ mấy chàng trai cát tiết vịt hộ, ai cũng xung phong thể hiện. Nhng kết cục khi cắt chẳng con vịt nào chết, lúc nhúng nớc sôi để vặt lông, vịt còn chạy tán loạn trên sân. Thế mới biết cắt tiết vịt còn khó hơn làm toán và làm thơ. Đến tận bây giờ tôi cắt tiết vịt vẫn không chết! Chuyện đã gần 40 năm mà tôi thấy vẫn vui như thuở nào vây.
2- Một hôm tan buổi học , thày Thiện dạy TDTT của trường nhờ lớp chuyển hộ tài sản thư viện trờng đến phòng khác. Thời ấy sách tham khảo phục vụ học tập, nhất là môn Toán rất hiếm, không sẵn có và dễ mua như bây giờ. Vào thư viện mọi người đến hoa mắt vì có nhiều cuốn bổ ích quá, lúc ra khỏi phòng, tôi và chắc còn nhiều bạn nữa tiện thể bỏ mấy cuốn vào cặp rồi thản nhiên ra cổng, chắc mẩm thày Thiện không biết được. Mọi người chưa ra khỏi cổng thì thày Thiện gọi tập trung và yêu cầu kiểm tra cặp tất cả. Chuyện gì đến đã đến, cả nhóm bị phê bình và nộp trả lại sách cho thư viện, trong đó có cuốn toán chọn lọc cấp III mà tôi mê nhất. Ai cũng lo sẽ bị thày Toán kỷ luật. Các bạn còn nhớ không, thày chủ nhiệm của chúng mình không kỷ luật mà nói rằng: Ăn cắp là có tội nhưng ăn cắp trí thức thì không có tội, sách thư viện để dùng chung, ai chót lấy thì tự giác nộp lại cho nhà trờng. Cả lớp được một bài học thấm thía. Kỷ niệm ấy còn nhớ mãi đến hôm nay các bạn ạ! (VKH)
Tôi không lấy quyển nào nhé. té ra mình vẫn dại từ hồi đó đến giờ, có cơ hội vẫn không thó được gì cả, he he
Trả lờiXóaÔng nào lấy quyển sách gì hôm nay dũng cảm khai ra đi. Còn sách thì chụp ảnh lên đây đáng được thưởng đấy
Trả lờiXóa