Giai nhân tài tử dập dìu
Mặt nước in màu yếm thắm
Con đò xô sóng xôn xao...
Bến Đợi một thời mưa ngâu
Biền biệt kẻ Nam người Bắc
Chẳng có đâu cầu Ô thước
Cho người yêu gặp người yêu.
Bến Đợi một thời phiêu diêu
Lấp lánh trăng vàng khoả sóng
Nụ hôn đầu đời lóng ngóng
Mà sao ngọt đến bây giờ?
Bến Đợi một thời ngẩn ngơ
Bóng cây phủ trùm thương nhớ
Sông hứng bao lời than thở
Con thuyền giấy trôi về đâu?
Bến Đợi một thời lo âu
Nhìn nhau bên bồi bên lở
Dấu kín nỗi đau rạn vỡ
Một mình khóc với sông thôi...
Bến Đợi một thời lo âu
Nhìn nhau bên bồi bên lở
Dấu kín nỗi đau rạn vỡ
Một mình khóc với sông thôi...
Bến Đợi bây giờ vắng lặng
Im lìm bóng nước cây soi
Những đám mây hững hờ trôi
Man mác buồn nơi đáy nước...
(NCT -18/3/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét