Mọi năm chả để ý khai bút khai biếc gì. Vốn cái nghề viết lách nó vận vào mình, nên mình cho nó là thường thôi. Năm nay vì có blog lớp E nên cũng rầy rà gọi là "khai bút" tý chút. Các bạn nếu "khai" thì cùng khai vào comment, he he. (NXH)
Mồng Một Tết
Hương thơm đầy nhà, hoa thì năm ngoái
Lửa khói bây giờ, chân đèn của ngày xưa
Em chung thủy yêu ta
như buổi đầu
chưa nguôi cũ
Nào hay ta muối sương thêm từng sợi trên đầu?...
10/2/2013 (Mồng Một Tết Quý Tỵ)
Đây là tác giả nói cái phi lý. Nếu mọi thứ hợp lý thì sao có thơ. Đáng lẽ là "em của ngày xưa", còn "tình yêu thì như tóc bạc dần ở trên đầu". Thì mới đúng quy luật, hợp logic chứ. Nhưng mà tình yêu của "em của tác giả" thì vẫn vậy, bởi vì tình yêu có nội dung hy vọng, mơ ước, nên nó mới cứ chống với thời gian. Em đâu biết, tình yêu đáng lẽ phải theo cùng với màu tóc bạc. Xét cho cùng, chung thủy cũng phải có nội dung, đó là phải biến chuyển theo quy luật sống... Phải không ạ?
Trả lờiXóaYêu anh đến khi tóc bạc thì nhuộm đen, răng rụng thì thay răng giả, chả bao giờ hết yêu được. Chúc mừng năm mới!
Trả lờiXóa