Có một cô chuyên viên trẻ mơ mộng mới vào công tác ở cơ quan tôi, cũng là một bạn đọc thường xuyên của blogE. Cô thông minh, học giỏi, đẹp gái, lại là con một nên được chiều chuộng từ bé. Người yêu cô cũng là một công chức đi học ở Mỹ về đang công tác tại Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Hai người yêu nhau thắm thiết, đã ra mắt bố mẹ hai bên, nhưng không hiểu sao họ cứ giận dỗi nhau suốt. Một lần ngồi tán gẫu chuyện vui yêu đương với các bạn trẻ, tôi đọc thơ tình làm cô gái thích. Cô nhờ tôi viết một bài thơ diễn tả tâm trạng của cô đăng lên blogE để người yêu cô đọc, hiểu và thông cảm với cô. Tôi đã nhận lời, coi đây là một hợp đồng từ thiện để cứu vớt một tình yêu khỏi bị chết đuối trong cái ao tù dỗi hờn. Tôi đóng vai nhân vật nữ biểu lộ tâm trạng và tình cảm của mình, không hiểu đã đúng chưa? các bạn nữ hãy góp ý cho bài thơ này nhé (NCT)
DỖI HỜN
(Lời cô gái đang yêu)
Anh trách em hơi tí đã dỗi hờn
Mưa bất chợt giữa nắng hè tháng sáu
Em bứt rứt bao nỗi niềm ẩn dấu
Anh vô tình nên anh vẫn không hay!
Li rượu đời môi vừa chạm đã say
Mong manh lắm sợi tơ trời duyên nợ
Vừa xa anh đã quên quên nhớ nhớ
Chỉ thấy thì thầm tiếng nói thương yêu...
Càng xa anh càng mong gặp anh nhiều
Để được ngắm anh cho nguôi nỗi nhớ
Để được tan ra trong từng hơi thở
Hòa vào anh trong sinh tố cuộc đời.
Thèm dỗ dành nên hờn dỗi đấy thôi
Em là thế, con gái thường hay khóc
(Xin anh đừng nghĩ em là con ngốc)
Nước mắt làm trôi đi nỗi cô đơn.
Ở bên anh em muốn được dỗi hờn
Chút nũng nịu lẽ nào anh không biết?
Ghét anh thật! sao càng yêu tha thiết?
Muốn quên đi lại nhớ đến cồn cào…
(NCT - 6/2013)
Xin gửi tới các bạn độc giả blogE bản nhạc Diễm xưa kèm theo những lời hay ý đẹp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét