Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Hải Yến bật mí quen Hoàng Thế Sinh

Em đọc comment của anh NXH ở bài thơ ANH CÓ VÀO NGHĨA LỘ VỚI EM KHÔNG, nghe anh NXH nhắc chuyện biểu dương ở trại viết Yên Bái tác giả Hoàng Thế Sinh, em nhớ đến những bài thơ của Hoàng Thế Sinh ghi trong sổ tay của em.

  Cách đây lâu rồi, hồi em chỉ bằng tuổi con gái em bây giờ, em tình cờ quen Hoàng Thế Sinh sau một đêm thơ, và trở thành "Bạn văn" như Thế Sinh đã ghi trong những dòng lưu bút. Thực ra, chỉ có anh Thế Sinh nhiệt tình hay đến chơi với chúng em, đọc và nói chuyện thơ văn, còn em, cứ ngài ngại làm sao đó. Lúc ấy, anh Thế Sinh đã lớn tuổi hơn chúng em nhiều (Em không rõ anh ấy có lớn tuổi bằng các anh E không), hình như lại có vợ rồi nữa. Anh Sinh xuống Hà Nội học Cao học. Anh ấy ghi cho em địa chỉ ở Hội VHNT Hoàng Liên Sơn. Khi sắp chia tay, anh ấy có chép cho em 3 bài thơ của anh ấy và viết một trang lưu bút.
Mấy chục năm qua rồi, nét chữ khá đẹp của anh ấy vẫn đẹp nguyên trong sổ của em. Từ sau ngày chia tay, em cũng chẳng liên lạc gì và cũng chưa hề đọc thêm một tác phẩm nào của anh Thế Sinh. Em vẫn nhớ mái tóc dài gần ngang vai rất thi sĩ của anh ấy. Chiều nay, đọc comment của anh XH, em vào google, nhìn Thế Sinh mái tóc vẫn bồng bềnh như xưa, có bạc đi, nhưng trông phong độ hơn nhiều.

 Em thấy các anh E mê mẩn sơn nữ HTH qua thơ và hình như đang rất muốn lên miền sơn cước. Em giới thiệu thêm với các anh và độc giả blog E thơ Hoàng Thế Sinh viết ở Sa Pa để các anh "mê" luôn thể. Có gửi cả bút tích của Thế sinh. Chắc Thế Sinh có đọc được thì cũng rất ngạc nhiên và chưa chắc đã nhớ ra em.   (Hải Yến)

  KÝ HỌA MÙA ĐÔNG
                                 
                                    Thế Sinh
 
Núi như chạy đâu hết cả
Mênh mông trắng xóa biển mây
Trời rơi xuống từng kẽ lá
Tan thành muôn hạt sương bay.

Con gấu cuộn tròn hang núi
Tiếng chim giấu bặt gốc cây
Mặt trời không sao xuống được
Để đêm trộn lẫn với ngày.

Cây đào dầm trong rét buốt
Vẫn dâng nhựa ấm vỏ dày
Gió bấc rung cành choáng váng
Khèn ai chuếnh choáng men say.

Bất ngờ như không có thật
Hoa đào bừng đỏ cành cây
Anh vội đưa tay vành mũ
Ngỡ là ở đấy - sao bay!

Núi như chạy đâu hết cả
Mênh mông trắng xóa biển mây
Đội trời anh lên điểm tựa
Rung rinh hoa núi nở đầy.
                                       Sa Pa - Mùa đông 1984

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét