Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Thiếu mẹ liệu ta có tồn tại trên đời?

Chúng ta ai cũng có một người mẹ. Mẹ sinh ra và nuôi dưỡng ta nên người, dõi theo từng bước đi của ta trên đường đời. Thế nhưng có mấy người trong chúng ta thấu hiểu hết cách ứng xử với mẹ đâu. Tôi có một anh bạn cũng làm thơ, đã viết vài ba bài thơ rất hay về mẹ. Thế nhưng anh ấy không thể bỏ chuyến công tác nước ngoài, khi được tin mẹ ốm và những ngày nghỉ rất hiếm khi anh ấy về thăm mẹ được vì "bận" đi chơi golf với bạn. Chỉ tới khi mẹ mất rồi, chúng ta mới thương nhớ, mới bày tỏ nỗi lòng thì phỏng có ích gì? 
Khi ta trưởng thành thì mẹ cũng đã già, trái tính trái nết, thậm chí còn lú lẫn nữa. Điều đó nhiều lúc làm cho ta bực mình và xa lánh mẹ. Những lúc như thế, nếu ta sáng suốt tự hỏi: "Thiếu mẹ liệu ta có tồn tại trên đời?", có thể bức xúc trong ta sẽ được giải tỏa và ta sẽ thấy mình thương quý mẹ hơn. Nhân ngày của Mẹ, tôi xin gửi tới các bạn bài thơ vừa viết xong để chúng ta cùng suy ngẫm và trao đổi nhé (NCT).

Điều bình thường dễ quên


Tôi hỏi con trai: 
"Không khí quý không?"
Câu trả lời: 
"Cần nhưng không quý"
Mỗi người một ngày 
thở vài chục ngàn lít khí
Thấm tháp gì!
Bầu khí quyển mênh mông.

Tôi hỏi con gái: 
"Nước có quý không?"
Lại vẫn câu trả lời: 
"Cần nhưng không quý"
Vài trăm lít mỗi ngày
với một người quá đủ
Đất nước mình nhiệt đới 
thiếu gì mưa.

Tôi tự hỏi  mình:
"Đã  yêu quý mẹ chưa?"
Bỗng giật mình
thấy hiện trong đầu 
câu trả lời tương tự!
Mẹ gần gũi quá, bao dung quá,
dễ khuất mờ 
sau trăm mối lo toan.

Điều bình thường
ai cũng biết
mà thật dễ quên
Con người có thể nào sống được
nếu trái đất này không có nước
hay quanh ta chỉ là cõi hư không!

Mẹ cho ta được sống giữa tình thương
trên đường đời
giăng đầy cạm bẫy.
Ta mê muội 
nên vẫn chưa nhận thấy
Thiếu mẹ 
liệu ta có tồn tại trên đời?
                                     (NCT - 10/5/2013) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét