Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Diễn ca viết tại Lớp Bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du khóa VII

Tại lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du khóa VII tổ chức tại Bảo tàng Văn học Việt Nam từ 22/7 đến 5/8/2013, có rất nhiều anh tài văn thơ từ 30 tỉnh thành phố trong cả nước tham dự. Trong đó, một số người đã là hội viên Hội nhà văn Việt Nam, nhiều người là hội viên Hội văn học nghệ thuật các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương. Nhiều tác phẩm của các học viên đã được đăng tải trên Báo Văn nghệ, Báo Người Hà Nội, nhưng tôi ấn tượng nhất là ba bài Du ca của tác giả Bùi Văn Khang, hội viên Hội Văn học nghệ thuật Nam Định.Xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc (BBT)                                               
                                                    DU CA  I

                                    Được dự lớp “Viết văn Bồi dưỡng-
                                    Nguyễn Du”- cười…con, sướng chưa con?
                                    Học đây… hấng vọt hấng đòn
                                    Văn chương nào dễ xòn xòn đẻ rơi!

                                    Vào chốn khổ khắp nơi vẫn mến
                                    Béo bở chi trên “nện”, dưới “chê”
                                    Nào ai bùa bả si mê
                                    Gạo cân, tiền góp hẹn về… vui nhau.

                                    Cánh “khọm già” nẫu đau nhân thế
                                    Nhóm choai choai sao lệ cũng rơi!
                                    “Phỉ” thay ngang trái chợ giời
                                    Đến đây hòng viết những lời ngọt cay!?

                                    Trăm năm hẹn cơ may dễ tới?
                                    Bắc -Trung- Nam… anh đợi em chờ
                                    Bạc đầu mà vẫn thẩn thơ
                                    Ngàn năm dâu bể bây giờ là đây.

                                    (Thi: Viết văn Nguyễn Du khoá bẩy
                                    Tuổi năm tư  “moa” trẩy kinh kỳ
                                    Sinh viên “xọm” nhất mùa thi
                                    Ta hâm, ta thích… chỉ vì đam mê!)

                                    Quá thập niên lại vào khoá bẩy
                                    Học đôi tuần đổi lấy bốn năm
                                    Vầng trăng viên mãn đêm rằm
                                    Tây Hồ sóng vỗ, lầm rầm gió mơ
                                   
                                    Xa một tháng ngỡ như lâu lắm
                                    Bạn thơ già muôn dặm ới a…
                                    Ríu ran cứ ngỡ như là
                                    Tình nhân tha thiết tuổi bà, tuổi ông.

                                    “Khờ”… Nam Định nghênh ngông lên hội
Giấy cầm tay hắn vội khoe ngay
Ninh Bình “Tuên”… thấy cay cay
Hồ sơ hoả tốc kịp ngày triện trao

Từ Quảng Ninh chú Hào í ới…
Rượu ngũ màu quẩy tới mươi chai
Bắc Ninh giọng ải giọng ai
“Người” đừng lỡ hẹn… thứ hai “chị” về!

Văn chương hỡi dẫu kề miệng lỗ
Đam say rồi… có độ nào đâu
Vui cho tan tác mây sầu
Thơ thần - chữ Thánh sắc màu nhân gian

Đôi khi phiêu… lúc gàn, lúc chập…
Thương vu vơ, bầm dập tâm tư
Lệ khô xa xót, lử khừ
Khi vung bút ngọc, lúc ngu ngơ đời…

Thế mới biết đất trời vẫn chật
Ngẫm mà kinh của thật… đồ ma
Trời già gieo nghiệp quân ta
Nguyện làm thơ ký bôn ba cõi người!

Trời Hà Nội dở cười dở khóc
Sĩ tử về mưa dọc nắng ngang
Thân thương một mái Bảo Tàng
Trẻ, già, trai, gái, bần, sang… “mécì”

Kìa ai đến ai ơi mới tỏ
Tuổi tám ba lọ mọ học nhau
Thời gian phơ trắng qua cầu
Mái xuân lưng lửng, cụng đầu “online”

Người khoá I, khoá III…khoá VII
Bạn xa gần đã bấy mươi năm
Miệng cười, mắt đắm, tay cầm
Tầm chương, ôn cố, tri tân... nỗi đời

Sóng Tây Hồ đầy vơi nức nở
Án văn chương vương nợ đến giờ
Thương hồn văn sỹ bơ vơ
Nửa đêm gà gáy… trăng chờ sớm mai

Roi đòn bút dặm dài năm tháng
Máu triều thiên lênh láng hàm oan
Xưa nay kẻ sỹ cơ hàn
Tử vì con chữ, ngút ngàn cỏ xanh!
                     *
                 *          *
Chiều hai hai xướng danh cán sự
Thơ đọc, ngâm… thiên tứ, thiên hồi
Vu vu sáo, hát… lả lơi
Tập tành khai mạc đặng mời khách qua

Sáng hai ba cờ hoa vẫy vẫy
Khách trên về… lòng thấy xôn xao
Bác Vinh, bác Thỉnh… vẫy chào
“Đitscuar” khai mạc, lời trao… ân tình

Cả buổi sáng, bác Vinh lên lớp
Nghị quyết ra kịp- hợp lòng dân
Ngược xuôi bao chuyện xa gần
Bút nghiên xốc lại, vững chân trí bền

Thời Đổi mới tăng thêm chỉ thị
Cảnh giác cao chớ bị lạc đường
Vì dân nhả ngọc văn chương
Vì dân bút thép minh tường mốc son

Còn sai lệnh ắt còn tranh đấu
Không dung tha cái xấu, cái dâm
Bảo tồn bản sắc… nhân dân
Huấn ca sáng tỏ, thấm nhuần chủ trương…

Anh Ngọc nói: Tâm thơ rút ruột
Suốt buổi chiều ai cũng lắng nghe
Một thời lửa đạn Plây-Me
Hận thù hoá giải sắt se nỗi đời

Thơ, nhạc Trịnh vơi đầy cay đắng
Chắt chất người đem tặng hồn đau
Bao nhiêu cung bậc sắc màu
“Gửi thời gian”* để gối đầu làm tin

“Đồi xương trắng”**… mây tìm đồng đội
Hàng dương xanh xám hối vì xanh
Câu thơ thân phận chòng chành
Cong queo lửa đốt hoá thành lời ru.

Lớp nhóm họp thu thêm chút quỹ
Để lo bề tiêu vặt linh tinh
Chưa bàn đến chuyện đám đình
Đi “tìm” thực tế… phát sinh những là…

Thương nhau cảnh gần xa chân đất
Hẻo tiền tươi thóc thật, khó lường
Bán mình mua chút văn chương
Đỡ nhau chén rượu, dồn giường ngủ chung

Tình sĩ tử đi cùng năm tháng
Ai lang thang thức rạng thâu đêm
Tiền lương chẳng có mà “têm”
Đưa chân dạo gót bên thềm gió trăng

Xuất xôi hộp nặng tình, nặng nghĩa
Cũng qua ngày hai bữa bắc nam
Quên thân cầm bút ắt hàn
Xưa nay văn sĩ, vua quan… mấy người?

Đến lớp học lòng tươi roi rói
Thơ - sáo- chèo… vòi vọi tầng mây
Có người cướp “míc” trình bày
Thơ và nước mắt…bấy chầy tình ai

Mấy tiến sĩ giảng bài thấm thía
Vỡ ra nhiều hướng- phía ngược nhau
Cánh đồng ngôn ngữ muôn màu
Bao nhiêu học thuyết bắc cầu trăm năm

Tìm ý tứ, thơ nằm đâu nhỉ
Đường lắc xa ý chí phải kiên
Trời rung, rụng chữ thánh hiền
Vớ được một chữ là tiên lắm rồi!

Thầy lên bục lớp im phăng phắc
Sột soạt ghi chữ đặc bao trang
Vỗ tay tán thưởng tràng tràng
Máy quay, máy chụp dọc ngang quanh thầy

Thế mới tỏ văn chương là đạo
“Nửa chữ…thầy” nên gạo nên cơm
Ngàn xưa để lại cảo thơm
Ngẫm mình hâm hấp bờm bờm ngang ngang

Ba mươi tỉnh lòng vàng góp mặt
Tám mươi lăm người vắt lòng son
Xa chồng xa vợ xa con
Nhặt từng con chữ góp bòn của riêng

Bao ước nguỵên đền thiêng có thấu?
Cửa mịt mùng phên dậu chông gai
Buồn khi cửa chính then cài
Cửa sau hé mở thương ai đợi chờ

Đêm làm thơ là đêm đáng sống
Thả hồng hoang mơ mộng cuộc chơi
Chút thương xin gửi lại đời
Cùng vui một khắc đầy vơi… chín chiều…

Đã văn chương là yêu tới bến
Nào chiếu trên chiếu dưới mà chi
Tâm hồn thanh khiết lạ kỳ
Lọc Chân-Thiện- Mỹ đường đi sáng lòng

Rồi mốt mai học xong lại nhớ
Chứng chỉ cầm duyên nợ tìm nhau
Dẫu nhiều nhiều lớp tiếp sau
Chắc đâu hợp đủ sắc màu hôm nay

Phan Trung Thành, Đỗ Cân, Trần Phú
Nguyễn Khánh Tình, Lê Hiện, Vũ Thoa
Vũ Hào, Quang Hiển , Mai Hoà
Quang Tự, Khắc Thắng, Phương Trà, Thanh Long

Trần Thị Tuyết, Duy Bằng, Đức Việt
Nguyễn Hồng Chuyên, Văn Đảng, Thành Nga
Thế Trường, Trần Bé, Nguyễn Thoa
Thanh Bần, Tất Vĩnh, Minh Hoà, Trần Khang

Hoàng Cẩm Thạch, Phạm Nam, Nguyễn Tuấn
Chử Thu Hằng, Nhật Thuấn, Xuân Tường
Bùi Khang, Tấn Trực, Ngọc Khương
Mộng Dần, Doãn Thắng, Lan Phương, Trọng Cường

Trần Minh Giảng, Đức Dương, Sơn Hải
Nguyễn Đức Bình, Thái Hải, Thanh Loan
Phan Cần, Ngọc Việt, Tiến Đoàn
Hồng Vân, Nguyễn Thục, Bành Loan, Minh Hồng

Lê Tấn Trạch, Huy Đông, Đỗ Tuấn
Mạc Khải Tuân, Văn Trụ, Hồng Công
Phạm Năm, Đắc Lập, Lê Long
Minh Hiền, Trung Đức, Nguyễn Như, Thế Trường

Nguyễn Tiến Viết, Mỹ Hường, Trung Hậu
Ngô Công Thành, Nghiêm Thản, Văn Giang
Đỗ Mai, Nguyễn Quyết, Văn Quang
Nguyễn Thi, Lê Trưởng, Công Ban, Vũ Hùng

Nguyễn Bích Vượng, Bùi Thanh, Lương Toán
Cù Thị Loan, Công Hội, Quốc Hòa
Huy Khôi - đủ mặt lớp ta
Chia tay dễ mấy khi mà gặp nhau!

Lớp chúng tôi học dăm ngày nữa
Để được nghe thầy chỉnh văn, thơ
Cha sinh, mẹ đẻ đến giờ
Ôi chao, sung sướng bất ngờ đọc nhau!

Mỗi cây bút mỗi màu mỗi vẻ
Lúng liếng thơ thấy trẻ thêm ra
Quên đi tuổi tác ông bà
Máu văn nghệ sĩ bốc òa trong tim

Trên hành trình đi tìm cái mới
Học nơi thầy, nơi bạn gần xa
Biết đâu trong lớp chúng ta
Văn, thơ trở dạ “đẻ” ra sòn sòn

Chút kỷ niệm vẫn còn đâu đó
Trăng thượng tuần ngấn tỏ hồ Tây
Người về thơ vẫn còn đây
Thanh Lâm, Đền Thích… phủ mây Vĩnh Tường

Nẻo Nam Bắc con đường muôn ngả
Thơ ngàn mây xin thả vào trời
Thế là… tạm biệt cuộc chơi
Câu thương lưu giữ một đời trong nhau!

                  Bảo tàng Văn Học Việt Nam, 31-7-013
                                Bùi Văn Khang
                   Hội viên Hội VHNT Nam Định
                             DĐ: 0912. 039. 614

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét