Ngồi yên ngẫm chuyện quê ta
Con cá biết chạy, con gà thì bơi
Con chó nói được tiếng người
Ngày đêm ra rả những lời dạy khôn
Ngồi buồn ngẫm sự buồn nôn
Cái cây vót nhọn thành hòn núi cao
Quả lê sáng tựa ánh sao
Tổ tiên bỏ đó lào xào khóc ai
Người xưa đã nói chẳng sai
Ngọn đa chạch đẻ, đến ngày nhố nhăng
Gỗ lim thái nhỏ làm tăm
Một cây rau diếp làm trăm cái đình
Ngồi buồn nghĩ chuyện cửa mình
Thằng bạn đến đái nhận tình anh em
Bao nhiêu hàng lạ thành quen
Ao hồ mình nó dọc ngang dọa mình
Ngồi yên ngẫm chuyện buồn tình
Một tờ bạc đánh chết hình ông tiên
Nói lý tưởng làm liên thiên
Loa đài hô hét làm yên xa gần
Cái gì cũng một vì dân
Một tai một mắt một chân là hiền
Một tay búa lại cầm liềm
Một duy nhất đúng mà quen là thường
Ngồi yên ngẫm chuyện khôn lường
Nước mềm lại lật con thuyền vênh vang
Con rệp xây thành dọc ngang
Con chíp ảo hát tiếng vang đổ trời
Con Phây không có hình hài
Mà ho một tiếng, triệu hai người vào
Ngồi yên ngẫm chuyện nhà nào
Đổ nhào một trận, nên cao đỉnh đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét