Nhà thơ Thuỳ Loan (Cù Thị Loan) quê Đan Phượng - Hà Nội, nguyên là cán bộ ngành dược nghỉ hưu trước tuổi, hiện là hôi viên Câu lạc bộ thơ xứ Đoài, Thi Đàn Thứ Bảy, Câu lạc bộ thơ Tràng An. Từ năm 2010 đến nay chị đã xuất bản 3 tập thơ. Chị gặp và tặng tôi tập thơ "Nghe giọt thu rơi" vừa xuất bản năm 2013. Nhà thơ Hữu Thỉnh coi chị là "Thủ quân" về Thơ của Lớp Bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du Khoá VII do Hội nhà văn tổ chức. Được sự đồng ý của chị, BBT xin trân trọng giới thiệu với đọc giả BlogE một bài thơ trong Tập "Nghe giọt thu rơi" của Nữ sĩ Thuỳ Loan.
SỢ
Nghe tiếng gió em rùng mình sợ lạnh
Nửa giường bên hương đã nguội tàn
Thấy ban mai sợ gói lòng không kín
Để lộ bầu trời u ám mây đen.
Em phải làm gì khi cửa đã cài then
Tiếng gõ cửa xa dần trong nỗi nhớ
Em lo sợ giấc mơ không về nữa
Sợ cái ngày em sẽ hoá hư vô.
Đêm nằm nghe tiếng dế nỉ non
Nhoi nhói vết gai chồi ra từ kí ức
Em thấy sợ con đường đi trước mặt
Sợ cả phần quà anh dành tặng cho em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét