Nắng cháy bỏng, mưa sập trời đổ nước
Anh và mùa hè
Và em trong ngôi nhà tránh cơn giông gió
Mùa ngổn ngang yêu, nông nổi những âu lo
Sắp đến mùa cô đơn
Em ở đâu khi mùa thu bên cửa?
Nắng cũng nắng dịu dàng như tóc mướt
Mưa cũng mưa nhè nhẹ bước em đi
Anh với thu
Hai kẻ dại buồn
Giọt phin cà phê dùng dằng không nỡ đắng
Tóc anh lên khói sương
Gió Thiền Quang gượng nhẹ
Liễu lá phai xanh không nỡ nâu màu áo ni cô
Thu không nỡ ồn ào bóp vỡ trái tim anh buồn nhớ
Hồn vương tiếng mơ
Không thể nói mùa nồng nàn đã hết
Lá lìa cành gửi mùa thu trong thớ gỗ
Mây trôi dâng mùa thu vào thẳm xanh đáy nước
Con chim bay đi còn vết gió ngang trời
Không nỡ nói mùa yêu rồi sẽ hết
Nhưng em ơi
Qũy sống của anh và em vơi chết theo người
Còn thời gian luân hồi theo mùa sống mãi
Anh và em cùng thua thời gian
Yêu cũng khác biến màu như lá đấy
Tóc mùa thu dâng nắng bạc trên đầu
Yêu trở thành yêu kỷ niệm dẫu chói ngời
Em ở đâu, mùa thu đến rồi?
Mùa cúc cu làm tổ
ấp ủ ký ức mùa yêu…
19/8/2003
NXH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét