Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Chợt nhớ lại bài thơ cũ

Mùa thu năm 1983 đơn vị tôi chuyển tới đóng quân ở vùng đồi trung du Vĩnh Phú. Những đêm trăng trung du với tôi thật kỳ diệu. Ở vùng đồi trăng hình như to hơn, sáng hơn, vàng hơn trăng quê mình thì phải. Những đêm trăng như thế, tôi thường đi dạo một mình, ngắm trăng và ước mơ về một tình yêu trong sáng. Ngày ấy, tôi ghi lại cảm xúc của mình bằng một bài thơ ngắn. Hôm nay ngồi một mình với blog E chợt nhớ lại bài thơ cũ. Xin chép ra đây giới thiệu cùng các bạn. (NCT)


MỘT MÌNH

Chỉ mình ta với bóng ta thôi
Đêm rộng quá. Đêm yên tĩnh quá
Gió đưa nôi triền đồi say ngủ
Tiếng tim mình ngỡ bước chân ai!

Chỉ mình ta với bóng ta thôi
Giữa trời trái thị chín trôi...trôi...
Bâng khuâng đầu gió hương bồ kết
Hãy hiện về đây cô Tấm ơi!
                                ( NCT - thu 1983)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét