Đêm lướt mạng thấy có bài thơ, chẳng thấy đề tên tác giả, kể chuyện anh chàng người mèo (H'mông) bênh cô giáo mà cãi Trưởng phòng giáo dục, thấy lý lẽ của anh ta sắc sảo quá, nhân văn quá, đáng để người kinh chúng ta học tập trong ứng xử với nhau. Xin giới thiệu để các bạn cùng thưởng thức. (NCT)
CÁI LÝ NGƯỜI MÈO
Có cô giáo miền xuôi lên vùng cao dạy học
Tuổi thanh xuân chôn giữa chốn rừng già
Tuổi hăm vùn vụt trôi qua
Tuổi băm ào ào ập tới
Không có tiền thưa gửi làm sao được chuyển vùng.
Bỗng một hôm Trưởng phòng gọi cô giáo đếnTuổi thanh xuân chôn giữa chốn rừng già
Tuổi hăm vùn vụt trôi qua
Tuổi băm ào ào ập tới
Không có tiền thưa gửi làm sao được chuyển vùng.
Thấy bụng cô giáo lùm lùm
Ái chà chà gay thật!
Hội đồng họp liên tục
Phải kỷ luật, kỷ luật
Kẻ giáo ít, dục nhiều!
Cô giáo bước liêu xiêu
Nước mắt nhòe nước mắt.
Có chàng trai chân đất
Người con của núi rừng
Lưng cài con dao sắc
Đến trước mặt Trưởng phòng
Mày hãy nghe tao hỏi
Giết người có tội không?
Trưởng phòng cười ung dung
Giết người là trọng tội,
Nếu giết người là trọng tội
Vậy làm ra người thì sao?
Cái lý người Mèo tao
Hẳn là mày phải biết
Cô giáo thích đứa con
Lẽ nào tao lại tiếc,
Con gấu trong rừng không cho cô giáo được,
Không tham ô Nhà nước
Chẳng ăn cắp của ai
Tao rút từ trong người
Tao tặng cho cô giáo.
Trưởng phòng cười mếu máo
Cúi đầu chắp hai tay
Bụng thằng Mèo nói phải
Tao cố làm theo mày.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét