Một lần tôi được nghe nhà thơ Ngô văn Phú bình về bài thơ Làng và Phố như sau: "Cách viết lạ, hình ảnh trong thơ hiện ra như một phần cảnh phim, rất hoạt, rất chọn lọc... Bài thơ kín đáo, ý tại ngôn ngoại, khiến người đọc phải tự hiểu lấy về những điều đang xảy ra hiện nay ở các làng quê Việt Nam" Tác giả bài thơ là thi sĩ Hoàng Văn Huấn, nguyên Vụ trưởng, Giám đốc Trung tâm Xúc tiến đầu tư phía Bắc, nguyên Phó Tổng Biên tập báo Đầu tư. Một bài thơ như thế không thể không giới thiệu với độc giả blog E.
LÀNG VÀ PHỐ
Hoàng Văn Huấn
Họ cãi nhau cần đưa phố về làng
Họ cãi nhau nên đưa làng ra phố
Làng và phố đâu hay, đâu dở
Họ cãi nhau như thế suốt đêm trường
Ông lão đập hai chân vào nhau rồi lên giường
Gió mát thổi, ông ngủ liền tới sáng
Bà lão múc cho ông bát nước chè xanh nóng
Ông uống nước chè mắt toại nguyện lim dim
Ông gật gù: làng thật bình yên!
Cô gái ngực căng tròn, hai bờ vai trắng muốt
Bước vào phòng disco
Đèn xé vào làn da
Nhạc đập vào hơi thở
Cô buông mình vào đó:
Phố mới tuyệt làm sao!
Còn họ cứ cãi nhau
Chuyện đưa phố về làng hay đưa làng ra phố.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét