Mỗi chúng ta, ai chẳng đã từng có một thời rộn rã cùng tiếng trống khai trường? Ai chẳng đã từng có một thời ngẩn ngơ cùng cánh phượng hồng đầu hè tháng Sáu? Để rồi ở cái tuổi sắp về hưu, nghe tiếng trống khai trường tháng Chín, lòng lại rưng rưng khi kỷ niệm về một thời áo trắng lại ùa đến ào ạt cháy lòng …
Mỗi người còn luôn nôn nao nhớ về một thời cắp sách, thì những người thầy suốt đời gắn bó với bảng đen phấn trắng còn trĩu nặng trong tâm đến đâu khi sắp phải xa rời mái trường yêu mến của đời mình?
Tôi biết một thầy giáo đáng kính: Thầy Lê Xuân Hương. Thầy nguyên là một giáo viên dạy Toán giỏi trước khi làm Hiệu trưởng của một ngôi trường có tiếng ở quê tôi. Thầy là một trong số rất ít những thầy cô giáo quê tôi được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nhà giáo Ưu tú. Và điều đáng nói nhất trên blog E về thầy, là thầy đã có tới 4 tập thơ được xuất bản.
Trước thềm năm học mới, xin được giới thiệu một bài thơ trong tập thơ đầu tay của thầy – Tập MÁI ẤM TÌNH THƯƠNG, NXB Hội Nhà văn. Bài thơ là tâm sự, nỗi lòng của người thầy trước khi về hưu. (Hải Yến)
VỀ HƯU
Bạn hỏi tôi: - Anh sắp về hưu trí?
- Về hay chưa, tôi biết nói sao đây?
Khi lòng tôi còn tha thiết làm thầy
Nghề dạy học tôi xa rời sao đặng!
Vẫn say sưa tiếng giảng bài sang sảng
Vẫn mặn nồng tình cảm anh em
Bình minh năm tháng vẫn bừng lên.
Bạn hỏi tôi: - Bác sắp về hưu trí?
- Về hay chưa, tôi biết nói sao đây?
Khi lòng tôi còn trẻ mãi với đời
Nghề dạy học tôi xa rời sao được!
Vẫn tha thiết với tuổi thơ mơ ước
Vẫn dắt dìu nhịp nhịp bước đi lên
Tiếng trống trường vang vọng mãi trong tim.
Bạn hỏi tôi: - Cụ đã về hưu trí?
- Vâng! Hưu rồi nhưng trí vẫn chưa ngơi.
Khi lòng tôi còn duyên nợ với đời
Bao con cháu đang cần lời dạy dỗ
Vẫn lập phương trình, vẫn tìm đáp số
Cho những bài toán khó của hôm nay
Và bao điều trăn trở của tương lai.
“Hãy ước muốn cho thời gian trở lại”
Để cùng trường sống mãi trong vòng tay
Được ấp ủ trong tình thương mái ấm
Cho con người luôn hướng tới ngày mai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét