Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

LỜI CẢM ƠN CỦA MỘT CÔ GIÁO

Trong những ngày của tháng 11, nhất là những ngày cận kề ngày Nhà giáo Việt Nam như thế này, đó đây, ta thường nghe nhiều những lời chúc, những lời cám ơn thầy cô.
  Những lời tri ân hướng tới cô thầy, có khi là rất chân thành và sâu sắc của những người học trò 40 năm có lẻ, như những lời của các anh lớp E tới thầy Toán, cô Tâm. Cũng có khi đó mới là những lời “nói theo” người lớn của mấy trò Tiểu học.
  Nhưng có lẽ rất ít người được nghe những lời cám ơn của một thầy cô giáo nào đó tới những người không phải là học trò, cũng chưa phải đã thật thân thuộc, hơn nữa, lại chưa gặp mặt bao giờ.
  Thì hôm nay, Hải Yến sẽ nói lời cám ơn đó. Không phải Hải Yến muốn tạo ấn tượng đặc biệt gì với các anh lớp E hay với độc giả blog E, mà đơn giản, đó là cảm xúc mình không thể không bộc lộ.
  Em là một cô giáo. Nhờ Mai Hương - bạn em, em biết blog E. Được đọc những bài hay, nghe những nhận xét đầy trí tuệ và đầy tinh thần xây dựng của các anh chị và độc giả, em học được nhiều điều ở nơi đây. Rồi em còn được anh Nguyễn Xuân Hưng tặng tập truyện ngắn, anh Ngô Công Thành tặng thơ tình “Hoa tím bằng lăng” và sách thơ KHOẢNG TRỜI YÊU. Trước những món quà vô giá đó từ blog E của các anh Chuyên Toán, em muốn nói lời cám ơn thứ nhất.
Lời cám ơn thứ hai, em muốn dành riêng cho một bài thơ về cô giáo. Bài thơ CÔ GIÁO TRƯỜNG PHẠM HUY THÔNG của anh NCT. Hôm trước thi sĩ có nói bài thơ là cảm xúc trước một tấm hình cô giáo rất cụ thể nào đó trong ngày khai trường. Nhưng khi thành thơ rồi, trong tấm hình thơ ấy có ảnh mỗi cô giáo chúng em. Em cũng thấy mình trong đó. Vì yêu thích bài thơ, em đã mạn phép tác giả gửi nó cho chuyên san của Sở Giáo dục và đào tạo Hưng Yên (Chuyên san phát hành mỗi năm một lần, vào dịp 20/11). Ban Biên tập Chuyên san đã chọn đăng và đổi tên bài thơ thành NHÌN EM GIỮA BUỔI KHAI TRƯỜNG – Một câu thơ trong bài. Có lẽ BBT Chuyên san cũng muốn rằng hình ảnh cô giáo rất đẹp trong bài thơ là hình ảnh của tất cả các cô giáo Hưng Yên trong buổi khai trường và trong mỗi ngày đến lớp. 

 
  Anh NCT đã khắc họa hình ảnh chúng em đẹp đến thế, thì một lời cám ơn thôi, em nghĩ cũng chưa thể nói hết lòng mình. Với em, bài thơ còn là lời tự nhắc: Có những lúc nào đó, hình ảnh mình trước mọi người chưa thật đẹp như những lời được nhận, thì mình sẽ cần điều chỉnh mình như thế nào đây? “Hoa giữa ngàn hoa … tia nắng … bài thơ … quê hương …”. Ít nhất, mình cũng phải sống sao để mình luôn đẹp, luôn thơ mộng, luôn là sự sống, luôn là nơi hướng về của những người thân yêu nhất quanh mình.
  Em xin gửi kèm những lời cám ơn này tới BBT blog E, tới các anh Chuyên Toán HH 1972-1975, tới anh NCT những bức ảnh em chụp bài thơ về cô giáo của anh NCT đăng trên Chuyên san của Sở GD&ĐT Hưng Yên tháng 11/2013.
 (Hải Yến)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét