Bạn Hiền Mai khi nhận xét bài Thơ tình tháng Mười (bài 3) đăng trên blogE tuần trước đã viết rằng, tôi có nhiều thơ tình mà bài nào cũng thật tâm trạng, không buồn nhớ thì "chơi vơi". Tôi thấy cần giải thích vì sao tôi làm nhiều thơ tình và vì sao thơ tình lại chứa nhiều tâm trạng đến vậy? Thực tế làm thơ tình khó hơn làm thơ thế sự, vì bên cạnh cảm hứng nó đòi hỏi phải có sự rung động thực sự của con tim thi sĩ. Vất vả lắm nhưng đời mình đã vướng nghiệp văn chương thì gỡ ra làm sao? Xin giới thiệu với bạn đọc bài thơ tôi vừa viết xong. (NCT)
LÀM THƠ TÌNH
Bao người say bởi thơ tình
Trái tim muốn trải lòng mình đấy thôi
Khúc ca dao đẫm lệ đời
Khi yêu ai trốn được lời thơ đâu!
Triệu năm rồi triệu năm sau
Yêu bờ sóng mãi bạc đầu suy tư…
Dũa câu giữa những lời ru nắng hè
Gọt từ lúc gió đông về
Đẽo ra hình tượng khi nghe xuân cười
Khổ đau, thương nhớ, chơi vơi...
Tôi đem cô lại dâng đời bài thơ.
(HN-11/2013)
(HN-11/2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét