Mai Hương và các bạn thân mến!
Mình có bài thơ về người cô ruột, cô mình mất đã lâu, mình viết bài thơ này sau đêm về sang cát cô mình ở quê (20/11 âm- Bính Tuất). Khi còn sống Cô mình theo phật đi lễ nhiều chùa và thích hát Chầu văn, lên đồng. Cô mất lúc 84 tuổi. Thơ buồn nhưng mình đăng để thay cho nén hương trầm dâng cô nhân ngày 8/3. Xin nói thêm: lúc sang cát xương cô không tách được, xót thương cô quá, nén lòng mình viết thơ vào sổ. (VKH)
Mình có bài thơ về người cô ruột, cô mình mất đã lâu, mình viết bài thơ này sau đêm về sang cát cô mình ở quê (20/11 âm- Bính Tuất). Khi còn sống Cô mình theo phật đi lễ nhiều chùa và thích hát Chầu văn, lên đồng. Cô mất lúc 84 tuổi. Thơ buồn nhưng mình đăng để thay cho nén hương trầm dâng cô nhân ngày 8/3. Xin nói thêm: lúc sang cát xương cô không tách được, xót thương cô quá, nén lòng mình viết thơ vào sổ. (VKH)
CÔ TÔI
Cô ruột tôi cả một đời vất vả
Cháu con đông mà chẳng được cậy nhờ
Bởi cái nghèo , con không nuôi nổi mẹ cha
Bữa cháo, bữa rau thuở ngày ba tháng tám.
Đến với cửa thiền lòng cô tôi thanh thản
Nguyện một đời sống đạm bạc thanh cao
Nhớ mỗi lần đón cô, cháu lại mở điệu chèo
Khúc "lên đồng", "chầu văn" cô hát theo nốt nhạc.
Ông Hoàng Bẩy, Cậu Bé, Cô Ba là cô tôi thích nhất
Kiếp Bạc, Côn Sơn, Hội làng, cô luôn luôn có mặt.
Đến một ngày chuỗi hạt bồ đề theo cô tôi về Phật,
Chẳng kịp phiền con cháu lúc ốm đau.
Đêm giữa đông , từ Yên Bái cháu lên tầu
Kịp gặp Cô ngày gia đình "sang cát".
Đêm trắng lạnh lòng cháu đau như cắt
Nắm xương gầy chẳng kịp tách thịt da.
Xót thương Cô khổ đến tận bây giờ
Cửa Phật từ bi rước Cô về tiên tổ
Con cháu có lỗi gì xin Cô đừng trách quở
Gom nắm xương tàn đưa Cô gặp Bác trai!!!
(VKH - 2006)
Anh VKH thân mến!
Trả lờiXóaEm đã đọc CÔ TÔI anh mới đăng. Những dòng thơ tự sự mà thẫm đẫm cảm xúc, chan chứa tình người. Theo dòng tự sự, em hình dung được phần nào về cô của anh. Thật nhiều nỗi buồn khi cô còn sống. Kể cả đi lễ chùa làm vui cũng là để quên buồn sầu nhân thế mà thôi! Và khi cô khuất núi rồi cũng chưa hết xót xa, bởi nắm xương hao gầy chưa thanh thản trong lòng đất! Có lẽ, đó cũng là số phận anh ạ. Nhưng em tin những lời thơ tràn đầy tình cảm của anh, đã theo làn khói hương đến với cô anh, giờ đây một lần nữa vang lên trên blog E này, sẽ được linh hồn cô anh cảm nhận. Và cô sẽ mỉm cười nơi chín suối.
Chúc cho các mẹ, các cô quanh cháu con, sẽ luôn cười vui trong cõi nhân gian này.
(Mai Hương)
Mình đồng ý và sẽ cố gắng.Chào thân ái!
Trả lờiXóa