Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Thơ Lương Quốc Dũng

Thật tình cờ, trong cuộc đời có hai người tôi khâm phục về tài năng và đức độ thì đều gặp phải vòng lao lý vì chuyện ái tình. Người thứ nhất là Anh Lương Quốc Dũng, lớp trưởng lớp tôi ngày học Đại học Bách khoa Hà Nội. Lương Quốc Dũng từng là chiến sĩ sinh viên tham gia trận chiến 82 ngày đêm tại thành cổ Quảng Trị năm 1972. Người thứ hai là Anh Nguyễn Trường Tô đồng nghiệp ngành Kế hoạch và Đầu tư với tôi, từ khi anh là Giám đốc Sở KH&ĐT Hà Giang rồi lên thẳng Chủ tịch tỉnh. Anh Tô là một con người năng động, vui tính, quyết đoán và cũng rất thông minh. Hôm trước gặp Lương Quốc Dũng, Anh tặng tôi tập thơ của Anh mới được Nhà xuất bản Hội nhà văn phát hành. Tập thơ mang tên MỘT NỬA gồm 86 bài thơ Lương Quốc Dũng viết về những kỉ niệm đã qua trong cuộc đời thăng trầm của Anh. Đọc thơ Anh tôi có thể đi tới khẳng định rằng, Lương Quốc Dũng không thể là người xấu như nhiều người vẫn lầm tưởng. Tâm hồn Anh tràn ngập tình yêu thương con người, tình yêu đất nước, quê hương. Tất nhiên tôi cũng thấy nóng mặt khi đọc thơ Anh vì phát hiện ra cái cô sinh viên Bách Khoa ngày xưa tôi si mê lại mê đắm Lương Quốc Dũng, một người đàn ông đã có vợ. Nhưng cuộc đời là vậy. Tôi không trách Lương Quốc Dũng mà tự trách mình ngày ấy ngây ngô quá, cứ đem hết chuyện của mình kể cho Lớp trưởng, hy vọng nhận được những lời khuyện chân tình! Ngày con gái cô bạn cũ lấy chồng, chúng tôi ngồi cùng bàn tiệc, Lương Quốc Dũng về làm thơ, còn tôi thì không. Tôi hiểu ra rằng, cô ấy ngày xưa không yêu mình cũng phải. Thông qua Blog E tôi xin giới thiệu với các bạn độc giả bài thơ đó của nhà thơ Lương Quốc Dũng. (NCT)

CON EM LẤY CHỒNG
                               Tặng Lại

Xưa khóc người ấy qua sông
Nay con người ấy lấy chồng vui tươi
Hôm nào mẹ tuổi đôi mươi
Dáng quê hiền thục nụ cười bờ môi
Vòng đời một kiếp luân hồi
Tre già măng mọc nỗi đời bạn ơi
Mấy chục năm nặng tình người
Của tôi của bạn một trời Thành Nam
Nhớ đại dương dưới trăng tàn
Chuyến tàu Nam Định muôn vàn yêu thương
Hai đứa chung một quãng đường
Về quê sau đợt nghĩ trường năm nao
Nhớ đêm mưa rơi ào ào
Hai đứa run rét ước ao tràn đầy
Nhớ buổi xem kịch thật hay
Chùm nho con cáo ai say cả lòng
Nhớ biển Hải Hậu nước trong
Tháng năm còn vắng nước ròng mà anh
Mắt ai xứ đạo biếc xanh
Tóc ai dài mãi vẫn dành cho anh
Chiều Hồ Tây thật êm lành
Sương đêm rơi lạnh loanh quanh chẳng về
Ai xưa giữ một lời thề
Ra trường ta sẽ lại về cùng thôi.
Sao em lại tới cùng người
Bạn em đã chọn làm người xe duyên
Và ngày hôm đó đâu quên
 Hai đứa đi dạo suốt đêm phố phường
Thủ thỉ bao nỗi yêu thương
Mối tình trong trắng Thiên đường ấp iu.
Nhớ mãi, nhớ mãi một chiều
Bên bờ sông Đáy với nhiều ánh sao
Cảnh xưa tình cũ dâng trào
Cảnh nay người cũ dạt dào tiếc thương
Yêu em. Yêu suốt đoạn đường
Cầu mong con gái tơ ươm kén dày.
Như mẹ xưa. Tận hôm nay.
Cách xa mà vẫn ngất ngây ân tình.
                                          (Lương Quốc Dũng - 2011)
                      

3 nhận xét:

  1. Lương Quốc Dũng trông cũng hiền hậu, nhưng thơ ông giống vè nhiều hơn thơ.

    Trả lờiXóa
  2. Hê hê ... Anh NCT nhà mình U60 mà vẫn ghen nè! "Tôi cũng thấy nóng mặt khi đọc thơ Anh vì phát hiện ra cái cô sinh viên Bách Khoa ngày xưa tôi si mê lại mê đắm Lương Quốc Dũng, một người đàn ông đã có vợ". NCT ơi, anh mới chỉ thấy mình "ngây ngô" khi tâm sự với LQD (Chắc hồi ấy LQD và em có "đôi trái mơ rừng" ấy cười anh nhều lắm nhể!). Phó thường dân em còn thấy: anh thất bại khi chinh phục SA MẠC, còn vì 2 lý do nữa: Thứ nhất là: Thơ anh chưa "hâm" đến độ như thơ LQD. Thứ hai là (Em đã có lần nói với anh trong MƠ CHÙA HƯƠNG rồi): Anh không chịu đem tặng cho em ấy cái thỏi sắt mới luyện được, lại đem tặng thơ - Thứ mà em ấy đã có thừa rồi. Nhưng qua việc anh kể về LQD hôm nay, em cũng lại thấy một ý hôm trước em kết luận là chưa chính xác: Hoá ra, con gái BK cũng hâm nhể, vì cũng mê thơ, mê nhà thơ ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh lại bao biện rồi. Nếu "đồng cảm" với LQD thế thì sao lại phải "nóng mặt" chứ? Anh cứ nhận là "ghen" đi cho tiến bộ. Điều đó nó sẽ càng chứng tỏ tình yêu với em "mơ rừng" ấy sâu đậm nhường nào, tức là trái tim anh biết yêu sâu sắc nhường nào! Nhưng phải công nhận anh kém kiên trì thật đấy, mới có 2 tháng, 60 bài thơ (Lục thập ... gì đó), chẳng trách gục ngã giữa sa mạc cũng phải. Xem LQD đấy, mấy chục năm sau vẫn còn thơ ... thẩn ... cho em. Về dự đám cưới con em mà vẫn chẳng "ngán" gì chồng em, vẫn "ngất ngây" với tình em.
      "Cảnh xưa tình cũ dâng trào
      Cảnh nay người cũ dạt dào tiếc thương
      Yêu em. Yêu suốt đoạn đường
      Cầu mong con gái tơ ươm kén dày.
      Như mẹ xưa. Tận hôm nay.
      Cách xa mà vẫn ngất ngây ân tình."

      Xóa